Tịnh Ngôn Cốc đang tuyển Nhóm dịch, đăng ký ngay tại đây!

chap 35

Chương 35: Ngủ không được Ôn Duẫn An về đến chung cư, nghe thấy Hoắc Duật Hoành đóng cửa đi, mới yên tâm cắt điện thoại, phát động xe rời đi. Hắn tắm rửa xong, mặc áo ngủ, lười nhác ngã lên giường, ôm lấy tiểu thỏ thú bông. Đã lâu không có một mình một chỗ, xung quanh yên tĩnh đến mức cực điểm, rõ ràng vẫn là chiếc giường quen thuộc, nhưng cảm giác hơi trống vắng. Hắn nhìn mặt con thỏ một hồi, phát hiện không ngủ được. Hắn nghĩ rằng vì Hoắc Duật Hoành tạm thời đánh dấu nên một mình cũng khó ngủ. Hắn nhanh chóng ôm kiện quần áo Hoắc Duật Hoành còn lại, trên đó có mùi hương của Hoắc Duật Hoành, khiến hắn an tâm. Nhưng sau một hồi ôm, hắn lại thấy kiêu khí, mệt mỏi, tay toan… Hắn cởi áo ngủ, thay bộ quần áo của Hoắc Duật Hoành, động tác trơn tru, không do dự. Nhìn trong gương, bộ quần áo quá rộng, cảm giác như đang bị Hoắc Duật Hoành ôm. Hoắc Duật Hoành chính là Alpha của hắn, hắn xuyên qua mà cảm nhận rõ ràng. Đang suy nghĩ không biết Hoắc Duật Hoành đã về nhà chưa, di động sáng lên. 【lão công: Báo cáo bảo bảo, ta về đến nhà】 Hoắc Duật Hoành còn gửi kèm ảnh cửa nhà anh. Ân…? Đây là tự thông báo? 【lão công: Mau ngủ đi, bảo bảo ngủ ngon】 Nhưng hắn ngủ không được! Ôm di động, lật qua lại lịch sử trò chuyện hơn mười phút, nhớ tới lời Hoắc Duật Hoành nói “không có việc gì cũng có thể gọi điện”, giờ tính sao? Đã khuya, Hoắc Duật Hoành hẳn muốn ngủ, nhưng lại thúc giục hắn ngủ. Rối rắm một hồi, hắn quyết định nhịn, không quấy rầy Hoắc Duật Hoành, nhưng khi chuẩn bị tắt điện thoại, vô tình phát ra giọng nói. Ôn Duẫn An vốn hơi buồn ngủ, bỗng tỉnh hẳn, ngồi dậy rút lại tin nhắn. Ngô, Hoắc Duật Hoành chắc không phát hiện? Từ tin nhắn bị phát sai đến lúc rút về chỉ trong nháy mắt, nhưng màn hình lập tức hiện “Đối phương đang nhập trung”, nhắc nhở giằng co, không có tiến đến tin nhắn mới. Hắn xấu hổ, Hoắc Duật Hoành vẫn thấy được, không biết muốn nhắc hắn gì: có thể là quá dính người? Hoắc Duật Hoành trực tiếp video call, ngồi yên trong phòng, nhìn hắn trên màn hình: “Bảo bảo, ngủ không được?” Giọng trầm ổn hơi thở đều, khiến hắn theo bản năng ỷ lại. “Ân…” Hắn gật đầu, giọng có chút làm nũng, miệng nhỏ dẩu: “Lão công, ngươi sao không ngủ?” Cả ngày hôm nay, Hoắc Duật Hoành đã gác công việc để bồi hắn, giờ về nhà không thấy hắn ngủ, liền xử lý công việc. Dĩ nhiên, Hoắc Duật Hoành không nói để tránh tạo áp lực. Ánh sáng màn hình chiếu lên gương mặt, Hoắc Duật Hoành càng thêm ngạnh lãng thâm thúy, nhưng nụ cười vẫn hiện: “Ân, còn sớm, nhưng bảo bảo ngủ không được, làm gì bây giờ đây?” Hắn thả lỏng, ghé vào tiểu thỏ thú bông, mềm mại trả lời: “Không biết nha ~” Hoắc Duật Hoành gập bút trước mặt: “Bồi bảo bảo, trò chuyện một lát?” “Ân!” “Nằm hảo.” Di động đặt bên gối, Hoắc Duật Hoành trầm thấp nhắc từ bên tai, từ ngày mai ăn gì, học gì, Hoắc Duật Hoành đều biết rõ. Hắn hừ nhẹ, dần ngủ, Hoắc Duật Hoành im lặng, xác nhận hắn ngủ mới cắt điện thoại. Hai người duy trì thói quen vừa ngủ vừa nói chuyện phiếm. Ôn Duẫn An thích chia sẻ sinh hoạt ở học viện, chuyện ăn uống, vẽ, điêu khắc nhỏ, mắt sáng lên khi Hoắc Duật Hoành khen. Nói tới tài chính, Hoắc Duật Hoành dạy, hắn không hiểu thì hờn dỗi, Hoắc Duật Hoành cười. Thời gian trôi qua, Hoắc Duật Hoành để lại mùi Alpha đã giảm, dấu cắn gần như biến mất, hắn đi vào giấc ngủ khó khăn, chất lượng giấc ngủ kém. Tại nhà ăn La đức học viện, Ôn Duẫn An ngồi bên cửa sổ, nhìn người đi lại, chống cằm lười nhác ăn cá hồi Toscana, liên tục ngáp, mắt đỏ hốc, vài giọt nước mắt sinh lý rơi. Hắn quá mệt, ban ngày vây kín, tối lại khó ngủ, phiền não cực độ, cá cũng không ngon. Trịnh Đông Húc nhìn, không nhịn được hỏi: “Tiểu An, ngươi sao thành ra như vậy?” “A ~ ngô…” Hắn ủy khuất, cắn cá, quay đầu: “…Cái gì?” Dựa! Quá manh, bọn họ thật sự hâm mộ Hoắc Duật Hoành. Mấy ngày trước, khi về, toàn thân hắn đều lưu mùi Hoắc Duật Hoành. Bình thường Alpha đánh dấu Omega ba ngày, giờ mới bắt đầu phai nhạt. Mấy ngày trong học viện, các Alpha e sợ tránh xa, chỉ sợ thương tâm, chịu áp lực. Trịnh Đông Húc kéo sát hắn: “Ngươi không ăn cơm, còn luôn ngáp.” Ngửi một chút, hắn phát hiện mùi lạ, là mùi tin tức tố khác. Mấy ngày trước, mùi Hoắc Duật Hoành quá nồng, hắn không nhận ra mùi khác. Nay dấu cắn phai nhạt, mới thấy xung quanh mùi khác kỳ quái. Tuy là bạn bè, nhưng mùi này gây khó chịu, phản ứng bài xích. Ôn Duẫn An rụt cổ: “Ân, không biết, chỉ cảm thấy mệt rã rời.” Sở Chiêu sắc mặt tái nhợt, la lớn, làm bốn phía nhà ăn giật mình, xin lỗi rồi ngồi xuống, nghiêm túc nhìn: “Tiểu An a….” “Như thế nào lạp…” Hắn bụm mặt, giả vờ không quen. “Ngươi và Hoắc Duật Hoành kết hôn lâu chưa?” “Đúng… đừng nhìn ta! Hảo xấu hổ, mọi người đều xem ngươi.” Ngồi ăn cùng người lạ, ôn tiểu thỏ đầu óc mơ hồ. Sở Chiêu hỏi tiếp: “Kết hôn, mỗi ngày đều ngủ cùng nhau?” “Chiêu tử ca, ngươi hâm mộ thần chí không rõ à? Kết hôn còn phân phòng ngủ sao?” Lục Thông Lân châm biếm. “…Câm miệng!” Sở Chiêu tiếp: “Ngươi xem, Tiểu An, ngươi luôn mệt rã rời, ăn cơm thiếu, không nói chuyện, sắc mặt kém.” “Đúng không?” “Ân… đúng, sao vậy?” “Có khả năng…” Sở Chiêu ấp úng, “Ngươi hoài… hoài kia gì a?” “A?!” Trịnh Đông Húc và Lục Thông Lân cùng la lên. Hai người lén lút ngồi xuống, vô cùng đau đớn: “Nhanh như vậy?” “Các ngươi làm gì a…” Ba người luân phiên mất mặt, Ôn Duẫn An đỏ mặt chôn đầu vào mâm. “Giống… quá giống…” Trịnh Đông Húc lẩm bẩm. “Hắn nói có đạo lý, nhưng quá nhanh, Tiểu An mới 19 tuổi! Hoắc Duật Hoành không lo người a!”

Bình luận (0)

Đăng nhập để bình luận

Chưa có bình luận nào!

Danh sách chương

Cấu hình đọc

chap 1 chap 2 chap 3 chap 4 chap 5 chap 6 chap 7 chap 8 chap 9 chap 10 chap 11 chap 12 chap 13 chap 14 chap 15 chap 16 chap 17 chap 18 chap 19 chap 20 chap 21 chap 22 chap 23 chap 24 chap 25 chap 26 chap 27 chap 28 chap 29 chap 30 chap 31 chap 32 chap 33 chap 34

chap 35

chap 36 chap 37 chap 38 chap 39 chap 40 chap 41 chap 42 chap 43 chap 44 CHAP 45 chap 46 chap 47 chap 48 chap 49 chap 50 chap 51 chap 52 chap 53 chap 54 chap 55 chap 56 chap 57 chap 58 chap 59 chap 60 chap 61 chap 62 chap 63 chap 64 chap 65 chap 66 chap 67 chap 68 chap 69 chap 70 chap 71 chap 72 chap 73 chap 74 chap 75 chap 76 chap 77 chap 78 chap 79 chap 80 chap 81 chap 82 chap 83 chap 84 chap 85 chap 86 chap 87 chap 88 chap 89 chap 90 chap 91 chap 92 - END
Kích thước chữ
Aa Nhỏ
Aa Vừa
Aa Lớn
Kiểu chữ
a Có chân
a Không chân
a Lexend
Màu sắc
TNC
TNC
TNC
Chiều cao dòng
Thấp
Vừa
Cao